Sưu tầm 

Dù gặp phải những khó khăn thử thách đến thế nào đi nữa, thì cũng không nên ỷ lại vào sự giúp đỡ của người khác

Ngày xưa, có một nhà vua quyết định ra ngoài vi hành để xem xét cuộc sống của người dân trong một ngày đông giá lạnh. Lúc quay trở về, trước khi tới cổng cung điện, thì nhà vua bỗng nhìn thấy một ông lão ăn mày ngồi co ro trong một góc tối, trên người chỉ là một bộ quần áo mỏng manh và rách rưới, dường như chẳng đủ giữ ấm cho ông ta. Nhà vua kinh ngạc khi thấy với trang phục sơ sài như vậy mà…

Read More
Ghi chép 

Chơi game bóng đá

Hồi đó tôi mê chơi game đá banh, rảnh là cứ sà vào máy. Đó là trò Goal. Về sau có Goal 2. Đá thua hoài nhưng chưa bao giờ thấy nản. Xem mấy đứa nhỏ chơi, tôi như hoà mình vào trận đấu, la hét cỗ vũ tựa như đang ngồi trên sân Thống nhất. Tôi thích chọn đội Liên xô, cầu thủ mặc áo đỏ. Vô chung kết đá với Ý, màu xanh dương. Tôi nhớ trận đầu tiên tỉ số hòa 0-0 nên vô đá phạt đền.…

Read More
Sưu tầm 

Ngôi nhà của người phụ nữ rõ ràng được xây trên mảnh đất hung, nhưng chính nhờ cái tâm lương thiện mà đất dữ hóa lành, đất hung hóa cát

Có một vị đạo sĩ nọ tinh thông phong thủy, thích phiêu bạt khắp nơi. Vào một ngày nọ, trời oi nóng, ông ta vừa mệt vừa đói, khó có thể cầm cự được. Đi bộ rất lâu, khó khăn lắm ông ta mới nhìn thấy bên đường có căn nhà tranh. Vội vã tiến lại gần, vị đạo sĩ nhìn thấy một phụ nữ đang cho heo ăn. Ông ta cung kính nói: ” Thật phiền cô quá, cô có thể cho tôi một chút nước uống được không?…

Read More
Ghi chép 

Status quảng cáo kem dừa hồi nẫm

Hơi ngạc nhiên về tiệm kem xôi dừa Thái có mặt bằng khá rộng, vừa có phòng máy lạnh, vừa có chỗ ngồi thoải mái ngoài sân. Đi công viên chơi thấy là tấp vào luôn. Bên trong tiệm được decor khá là dễ thương với quầy màu xanh ngọc, bàn ghế gỗ cao cao như quán bar được trang trí với những lọ hoa nho nhỏ nhiều màu sắc. Mình thích ngồi ở chiếc bàn dài gần cửa kính để nhìn ra đường. Bạn mình lại đòi ngồi ngoài…

Read More
Truyện ngắn 

Mình cưới nhau đi

Chắc rằng ai cũng thương mẹ mình hết, nhưng với một ý nghĩ hết sức chủ quan, tôi cho là chỉ có tôi mới thương mẹ tôi nhất, bởi vì nhà đông anh em nhưng mẹ thương nhất là tôi! Mỗi lần về quê, trong bữa cơm có đông đủ anh chị em tôi, mẹ tôi thường hay nói: Tụi con đứa nào cũng hạnh phúc! Chỉ tội nghiệp thằng này… Mẹ chỉ tay vào tôi rồi nức nở khóc, bỏ chén cơm xuống không ăn nữa.  Tôi cười, ôm…

Read More
Người thầy kính yêu 

Thầy Đặng Lưu Việt Bảo

Bùi Thị Thu Hà (xã Ea Ning, huyện Cư Kuin, tỉnh Đắk Lắk) Cuộc thi viết “Người Thầy kính yêu”: Lặng lẽ “đưa đò”, thắp ước mơ điện ảnh Việt Đến Trường ĐH Sân khấu – Điện ảnh TP HCM, ta dễ dàng bắt gặp hình ảnh một người thầy khả kính, ở tuổi cận kề “thất thập cổ lai hy” vẫn ngày đêm miệt mài lên lớp Bằng vốn kiến thức sâu rộng, kinh nghiệm dày dạn và bầu nhiệt huyết luôn ăm ắp của mình, suốt gần 20…

Read More
Sưu tầm 

Khoảnh khắc lay động lòng người

Hình ảnh người đàn ông trung niên ân cần đút cho người cha già móm mém từng muỗng bún cá, thi thoảng lại vuốt lưng cha hỏi: “Ngon không bố!” khiến nhiều người không khỏi xúc động. Được biết, hình ảnh và câu chuyện trên được đăng tải bởi chủ tài khoản facebook có tên Vu Hoang Nghia. Câu chuyện được người này chia sẻ như sau: “Sáng đi ăn bát bún cá, gặp hình ảnh cảm động quá! Anh con trai đưa bố vào quán và gọi bát bún…

Read More
Điện ảnh 

Lạ đời bộ phim được làm ra để khán giả… không bao giờ xem được!

Làm ra một bộ phim thì ekip nào cũng mong được khán giả đón nhận nồng nhiệt, nhưng cũng có những trường hợp “cá biệt” đến lạ kỳ. Thậm chí có cả dự án được làm ra nhưng ekip lại không muốn một khán giả nào được xem. Cụ thể, bộ phim điện ảnh 100 Years (tựa Việt: 100 Năm ) có thể được xem là một trong những dự án kỳ lạ nhất từng được làm ra. Dự án thuộc thể loại khoa học viễn tưởng được công bố…

Read More
Tản văn 

Tuổi trẻ nông nổi

Hồi trẻ tôi thiệt là dại dột, hi sinh tình yêu của mình cho bạn. Thằng bạn nói: Tao thương con L. quá, không có L. là tao chết (và eo ui, nước mắt nó chảy đẫm cả khuôn mặt). Tôi và L. thương nhau đã lâu nhưng chưa ai nói ra và cũng chưa một lần hò hẹn. Vậy mà vì muốn làm anh hùng, tôi đã tìm cách xa lánh L. để thằng bạn có cơ hội. Về sau L. cũng xiêu lòng. Hai người làm đám cưới.…

Read More
Tản văn Nguyễn Ngọc Tư 

Hãy kể câu chuyện này

Tôi thường đọc sách trong sự ồn ào. Nhiều tiếng nói vang lên, và không dễ chịu chút nào, khi đó là những lời thẳng thắn. Rằng: “Lúc mi chưa sinh ra thì những Honoré de Balzac, Frank Kafka, William Faulkner, Henrich Boll, Patrick White, Gabriel Garcia Marquez cùng rất nhiều nhà văn khác đã vĩ đại rồi, và những trường phái văn chương đã định hình, hoàn thiện khi mi tập đi bên những hố bom. Văn chương thế giới đã rực rỡ trước khi mi trở thành đốm…

Read More
Tản văn 

Nhớ tiệm bánh mì xưa

Tiệm bánh mì của ba má tôi nằm ngay đầu chợ, trong dãy kios hai mặt từ ngoài kéo dài đến hàng chuối, đâu lưng với tiệm văn phòng phẩm của bác Ba, về sau là sui gia với ba má. Tiệm nhìn sang bên kia đường là đình An hội, có bãi đậu xe lôi phía trước. Hình như ba má “bắt thăm” được vị trí ấy hồi năm 1966, đến năm 1976 sau giải phóng thì bị giải tỏa để xây lại chợ. Hồi nhỏ, đâu chừng 7,…

Read More
Ghi chép 

Cuộc hội ngộ giữa hai nhân vật huyền thoại

sihuynh.io.vn Chắc cũng không có gì lạ khi những người nổi tiếng gặp nhau, cùng trò chuyện cởi mở, vui vẻ. Cuộc hội ngộ ấy có thể chỉ là tình cờ hay được mời mọc, sắp đặt trước. Vừa rồi đọc tin trên báo mạng thấy Triển lãm ảnh “Trịnh Công Sơn – Lần đầu gặp lại” của nhiếp ảnh gia Dương Minh Long diễn ra từ ngày 26-2 đến hết ngày 1-3 tại Đường sách TP.HCM, trong đó có bức ảnh diễn viên Lương Triều Vỹ gặp gỡ nhạc…

Read More
Sưu tầm 

Quay lại như cũ

Chị gọi Grab, sững sờ khi nhận ra anh dù lúc nãy đã ngờ ngợ khuôn mặt hiện ra trên app. Anh cũng sửng sốt nhưng kịp trấn tĩnh: – Em lên đi, nhưng từ từ thôi lại đau vết mổ cũ. Nghe anh dặn, chị chùng xuống nghĩ về mối tình say đắm với anh 12 năm trước, chỉ vì tự ái giàu nghèo mà hai người chia tay. Giờ anh vẫn vậy, vẫn ân cần lịch thiệp. Chị ngại hỏi nhưng có vẻ anh biết nên nói: –…

Read More
Ghi chép 

Lại chuyển nhà

Thời gian đúng là như bóng câu qua cửa sổ, thoắt cái đã 10 năm. Tôi nhớ lần đầu tiên đi ở trọ. Đó là một căn phòng đâu chừng 12 mét vuông, có gác, ở một con hẻm sâu của quận 4. “Ăn nhiều chứ ở chẳng bao nhiêu” – câu nói đó của ông bà mình quả thật đúng. Nghề của tôi là làm phim, đi quay suốt cả ngày, đêm về chỉ cần một chỗ ngã lưng. Tôi ở đó khoảng 3 năm thì chuyển sang quận…

Read More
Ghi chép 

Nhân một kỷ niệm được nhắc nhở

Hôm nay Facebook nhắc kỷ niệm. Đây là bài viết của tôi post lên ngày 10/9/2016. Má về gặp Chúa năm 2019. Thời giờ ngựa chạy tên bay, mới đó mà đã gần 4 năm: Dạo này về thăm má tôi không hỏi nhỏ em và chị giúp việc là “Hổm rày má khoẻ không?” mà chỉ hỏi “Sáng giờ má có nói chuyện không?”. Chị Năm cười, trả lời: – Hồi sáng bà Hai coi lịch, nói “Bữa nay thứ sáu”. Tui hỏi “Thứ sáu thì sao?”. Bà Hai…

Read More