Chị gọi Grab, sững sờ khi nhận ra anh dù lúc nãy đã ngờ ngợ khuôn mặt hiện ra trên app. Anh cũng sửng sốt nhưng kịp trấn tĩnh: – Em lên đi, nhưng từ từ thôi lại đau vết mổ cũ. Nghe anh dặn, chị chùng xuống nghĩ về mối tình say đắm với […]
Lại chuyển nhà
Thời gian đúng là như bóng câu qua cửa sổ, thoắt cái đã 10 năm. Tôi nhớ lần đầu tiên đi ở trọ. Đó là một căn phòng đâu chừng 12 mét vuông, có gác, ở một con hẻm sâu của quận 4. “Ăn nhiều chứ ở chẳng bao nhiêu” – câu nói đó của […]
Nhân một kỷ niệm được nhắc nhở
Hôm nay Facebook nhắc kỷ niệm. Đây là bài viết của tôi post lên ngày 10/9/2016. Má về gặp Chúa năm 2019. Thời giờ ngựa chạy tên bay, mới đó mà đã gần 4 năm: Dạo này về thăm má tôi không hỏi nhỏ em và chị giúp việc là “Hổm rày má khoẻ không?” […]
Khoảng lặng tự kỷ
Cuộc sống chừng như ngày càng hối hả, tất bật. Mọi người như ngày càng đuối sức, hụt hơi. Có những khoảng lặng tự kỹ, ở nơi chốn tình cờ cho ta trốn vào để một mình nghĩ suy, tự vấn. Có ai đó, vào lúc nào đó đã từng cho rằng ta là […]
Lulu yêu dấu
Tôi thuê phòng trọ ở quận 4 được chừng một tháng thì được cô bạn cho một con chó ta độ hai, ba tháng tuổi mang về nuôi. Tôi đặt tên là Lulu. Mấy ngày đầu mỗi lần tôi ra khỏi nhà là Lulu sủa om sòm khiến ông chủ mắng vốn. Nhưng thấy ông […]
Tiếng Sài Gòn
Tiếng Sài Gòn nói riêng hay Nam bộ nói chung có nhiều đặc điểm mang tính dân gian, không sang trọng điệu đà như miền Bắc hay thâm trầm như tiếng Huế. Lấy ví dụ như tiếng “dạ” có nghĩa là đã nhận biết, đã hiểu hay là lời đáp lễ phép, giống như tiếng […]
Nhớ một thời làm phim
Thời nay, điện ảnh đã được xã hội hóa. Nhiều hãng phim tư nhân ra đời, lấn át số công ty một thành viên ít ỏi của Nhà nước. Mỗi năm có khoảng hơn 50 bộ phim ra rạp, trong đó chỉ có 3, 4 phim của Nhà nước. “Bà Ngô Phương Lan, Chủ tịch […]
Lê Hoàng Hoa – vua trường quay
Làm phim thời bao cấp, tôi thích nhất là đi với đạo diễn Lê Hoàng Hoa. Đi làm mà cứ như đi chơi. Nhẹ nhàng mà nhanh gọn, dứt khoát, không lề mề, dây dưa. Tất cả đều nằm trong kịch bản phân cảnh, ra hiện trường cứ thế mà làm, không bao giờ có […]
Hát Thánh ca
Từ ngày có karaoke tôi mới phát hiện ra anh em tôi ai cũng hát hay. Mấy đứa cháu gái càng hay, hồi còn đi học, hát ở trường luôn đoạt giải, thi karaoke có đứa rinh giải nhì đem về dàn kara mới cáu. Thắm thoát mà anh chị em chúng tôi ai cũng […]
Một giấc mơ
Tản văn Nguyễn Ngọc Tư Ta ngoái lại, cái cột ăngten bưu điện trong thành phố xa dần, ta hơi ngẩn ngơ một chút, vậy là mình đã bứt ra khỏi những cuộc hội họp triền miên, những trận tennis hay vào mỗi sáng chiều, những đồng sự bạn bè quen thuộc đến từng […]
20 năm không gặp lại dáng ba
Một sáng trong tuần, vừa vào đến tòa soạn TC VNTPHCM thì được anh bảo vệ kêu xuống nhận bưu kiện. “Bưu kiện” từ Quảng Ngãi gởi vào là gói 10 cuốn Ngẫu Cảm Văn Chương 2 (NXB Hội Nhà Văn) của thi sĩ Hà Huy Hoàng. Sốt ruột nên ngồi ngay ở quán cà […]
Gác khuya
Đã khuya lắm rồi mà tôi vẫn không sao dỗ giấc nên quyết định xuống nhà, mở cửa ra ngồi hút thuốc. Người phụ nữ trên gác kia đã chìm vào mộng đẹp từ lâu. Đó là cô bạn đời của tôi – danh xưng mà tôi thường dùng để chỉ người vợ không chính […]
Cô gái đêm khuya
Trong đêm tối như nghe có tiếng chân ai bước nhẹ ngoài cổng rào. Tiếng tàu lá chuối trong vườn xào xạc. Tiếng con cún bị xích dây sủa con mèo hoang. Rồi bỗng dưng không gian trở nên thinh lặng, chỉ còn nghe tiếng vài loại côn trùng chưa biết gọi tên rả rít, […]
Cơn mưa cuối cùng
Rồi sẽ đến một ngày có cơn mưa rớt ào qua thoáng vội. Cơn mưa cuối cùng tan nhanh, lẩn khuất. Chiếc áo mưa trong cốp xe có thể sẽ được bỏ ra ngoài cho rộng chỗ. Trời bắt đầu nắng miên man. Đường xá khô ráo từ hẻm ra đại lộ. Hàng cây xanh […]
Nhà cổ – Truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư
Mùa chướng xổ cửa đất Phương Điền. Nửa đêm cả nhà tôi tốc mùng ngồi nghe tiếng ngói dịch lắc cắc, rờn rợn trên mái nhà phía Đông Nhân Phủ. Má tôi mở cửa sổ, kêu vọng qua bên đó, “Thằng Tứ Hải đem mấy đứa nhỏ qua ngủ với má con tao nì. Để […]