Rừng núi sau mưa bầy vắt săn lùng

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Phim “Gió Rừng Sương” quay bối cảnh Thung Lũng Vàng, Đà Lạt. Cứ trời mưa tạnh là đoàn phim gặp sự cố hiếm thấy: những con vắt trên bãi cỏ chui vào ống quần, tay áo. Ai cũng sợ, nhất là cánh phụ nữ.
Hỏi thăm dân địa phương cho biết, vắt có 2 loại: Vắt đất có màu nâu vàng, bò lổm ngổm dưới đất nơi rừng ẩm ướt. Vắt xanh có màu vàng nâu và lưng màu xanh thì lại hay mai phục trên cành cây. Vắt xanh đáng sợ hơn vắt đất vì khi bị chúng cắn rất khó cầm máu.
Vắt bám vào da khá chặt, làm chúng ta khó mà vẩy nó ra khỏi người. Khi nó bắt đầu cắn ta sẽ cảm thấy ngứa, sau đó chúng hút máu, trung bình phải mất đến 20-60 phút vắt mới hút được no máu và nhả con mồi.
Hầu như cả đoàn phim ai cũng bị vắt cắn. Như tôi, có bữa chỉ ngồi trên xe ca làm việc mà cũng bị, do anh em lên xuống xe mang theo vắt lên. Nhớ lại cảm giác bị vắt hút máu thấy ớn ớn, lạnh lạnh.
Con vắt đã vào thơ của mình, bài “Nỗi nhớ cao nguyên”:
Đêm trở giấc mèo hoang gào thét
Ngỡ ngựa phi hí lộng lưng đèo
Về Sài Gòn ngủ vùi mộng mị
Đà Lạt còn lởn vởn dốc cheo leo
Thung lũng vàng những chiều mưa lạnh
Từng bậc thang đá níu chân người
Trong vất vả vẫn ghi hình bối cảnh
Ngày hay đêm vẫn rộn rã tiếng cười
Những góc máy xiêu lòng nghệ sĩ
Rừng núi sau mưa bầy vắt săn lùng
Vết cắn êm máu hồng tuôn chảy
Đã xoá nhoà giới hạn giữa riêng, chung
Ngày off máy quên câu từ giã
Thành phố buồn lắng đọng yêu thương
Về đồng bằng thèm cơn mưa hạ
Đêm ngủ vùi mơ Gió Rừng Sương…

SĨ HUỲNH

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *