

Em trai tôi bên Canada vừa gởi vô nhóm chat gia đình bài hát I love Milano do ca sĩ Ý Nhi trình bày. Ý Nhi là cô ca sĩ Việt ở bên Nhật nổi tiếng một thời ở hải ngoại. Hình như bài hát nhạc ngoại lời Việt này có từ thập niên 80. Giai điệu du dương, lời hát trữ tình khiến tôi cứ bấm đi bấm lại, nghe mãi, hồn chìm đắm, dần trôi về ký ức xa xưa mơ hồ như làn sương mỏng. Sáng nay trời âm u không nắng. Và thời gian chừng ngưng đọng.
Âm nhạc thật kỳ diệu. Dù là ai, trong bất cứ hoàn cảnh nào, nghe một tấu khúc ru lòng, nỗi buồn mang mang lại đến.
“Đêm nao dìu em đi dưới ánh trăng mờ buông
Bên nhau nhạc lòng tấu muôn ngàn khúc yêu đương
Đêm nao tình dâng ái ân mở lối thiên đường
bàn tay nâng đan gối mộng
bờ môi thơm như đóa hồng
làn tóc ngát hương trời đông”
(Dạ Khúc Cuối – Hoàng thanh Tâm)
Năm đó tôi bắt đầu nghe nhạc giao hưởng, là các tác phẩm lớn trong nền âm nhạc cổ điển phương Tây. Một tác phẩm thường có nhiều chương riêng biệt. Bản giao hưởng thường được ghi ở dạng tổng phổ, tức là bản nhạc với tất cả các phần của tất cả nhạc cụ. Các nhạc công chơi trong dàn nhạc thì chỉ cần bản nhạc cho phần nhạc cụ của riêng họ. Nửa khuya, ôm chiếc radio, nghe cô phát thanh viên giới thiệu đoản khúc hoà tấu gì đó mà tôi đã quên tên, đoạn mở đầu là “thời kỳ nô lệ”, đoạn giữa là “vùng dậy” và đoạn kết là “tự do”. Tôi nghe, cảm nhận được sự nặng nề, nghẹt thở của cả một giai đoạn áp bức, sự phấn chấn của cao trào nổi dậy và một cõi bình yên đến ứa lệ, ngân vang mãi khúc trường ca bất tử. Những người đã nghe và am hiểu loại nhạc giao hưởng sẽ không cần nghe đoạn giới thiệu này của cô phát thanh viên. Tôi thì khác. Cần và rất cần, như người ngoại đạo lại rất tin vào Chúa.
Rồi cuộc sống rày đây mai đó đã làm tôi rời xa dòng nhạc ấy. Thời chưa có smartphone, muốn tiếp cận với âm nhạc đã khó, nói gì đến nhạc giao hưởng, thính phòng.
Bài hát I love Milano, không hiểu sao lại mang đến cho tôi cảm xúc như vừa nghe một đoạn nhạc giao hưởng. Phải chăng vì nó đã quá cũ xưa? Chắc không đâu, vì âm nhạc luôn lướt qua khái niệm thời gian. Hay là lời bài hát, vì nội dung cũng gồm các giai đoạn: gặp gỡ, yêu thương và chia biệt? Không, bài hát down về, phần nhạc to hơn phần lời khiến tôi đâu nghe rõ. Phải nghe đến bốn, năm lần tôi mới chép lại được mấy câu:
“Nói với ai đây câu ân tình
Nước mắt rơi nhanh cho riêng mình
Người tôi yêu nay đã về cuối chân trời
Và quanh đây lá rơi đầy sân”
Thôi, tôi hiểu rồi. Bất cứ bài hát nào cũng có thể là giao hưởng với cảm thụ âm nhạc của riêng ta. Sự tài hoa của nhạc sĩ sẽ nâng tầm cho các cảm xúc thăng hoa, gần gũi nhau hơn giữa những người thưởng thức.
http://www.thuloc.com/2018/04/tinh-tram-nam.html?m=1&zarsrc=31&utm_source=zalo&utm_medium=zalo&utm_campaign=zalo
(20.11.2020)