Tưởng nhớ một người anh

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Làm chung một Hãng nhưng mãi đến sau này tôi mới quen với anh Lê Hữu Lương. Thời đó Hãng phim Giải phóng đông nhân viên lắm. Từ những đạo diễn “cây đa cây đề” như Hồng Sến, Huy Thành, Lê Hoàng Hoa, Bùi Sơn Duân…, những nhà quay phim gạo cội như Lê Đình Ấn, Trần Ngọc Huỳnh, Đường Tuấn Ba, Nguyễn Hoè…cho đến các phó, trợ lý, tổ trưởng các bộ phận của một đoàn phim, không sao nhớ hết. 

Tôi biết anh Lê Hữu Lương khi tình cờ đọc được truyện ngắn “Ông giám đốc” của anh đăng trên báo Sài Gòn Giải Phóng, văn phong súc tích, bố cục gọn gàng, khiến tôi đặc biệt chú ý, sau mới phát hiện ra anh làm cùng công ty với mình. Lúc đó Hãng phim Giải phóng còn tên gọi là Xí nghiệp phim tổng hợp. Gọi là “tổng hợp” vì ngoài phim truyện ra, Hãng còn làm phim tài liệu và hoạt hình.

Nói cho dễ hiểu là anh Lê Hữu Lương thuộc “thế hệ thứ hai” trong Hãng, cùng trang lứa với các anh Đào Bá Sơn, Nguyễn Vinh Sơn, Hồ Ngọc Xum, Xuân Cường…đi theo các đàn anh làm trợ lý rồi làm phó. Tài năng của các anh bộc lộ rất sớm nên đã nhanh chóng được “lên phó” ngay. Đúng là những người đã qua trường lớp có khác, các anh đã tự khẳng định mình trong môi trường khắc nghiệt, nghệ thuật thứ bảy, mỗi người mang một phong cách riêng. Có lẽ đạo diễn Lê Hữu Lương thích hợp với thể loại phim tâm lý xã hội. Nếu tôi nhớ không lầm thì phim đầu tay của anh là “Có Một Tình Yêu Như Thế”- phim truyện màu 35 ly của Hãng phim Giải phóng. 

THÁI SAN (Hoàng tử) và DIỄM HƯƠNG (Tấm) trong phim TẤM CÁM của đạo diễn LÊ HỮU LƯƠNG

Sau này tôi thân với anh Lê Hữu Lương là thông qua anh Huyền, chủ nhiệm phim, trưởng phòng quảng cáo của Hãng. Chúng tôi thành bộ ba khắng khít, chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Anh Lương tính tình điềm đạm nhưng rất sắc bén, lý luận rất hay. Không biết đối với người khác ra sao chứ đối với tôi và anh Huyền lúc nào anh cũng nhường một bước, rất dễ dàng thỏa hiệp. Có lẽ vì vậy mà chúng tôi chơi với nhau rất lâu, cho đến ngày người trước người sau đều nghỉ hưu. Nhớ lúc còn gặp nhau mỗi ngày ở Hãng, cứ vài ba bữa một lần chúng tôi lại rủ nhau đi ăn lẩu cá kèo. “Ê, Phusi! Đi làm vài ve nhé”, đến bây giờ tôi vẫn nhớ đến giọng nói chắc, khỏe đầy nghiêm túc của anh, cho dù đó là rủ đi nhậu. 

Anh Lê Hữu Lương đúng là một đạo diễn tài hoa. Gia tài anh để lại gồm nhiều bộ phim gây tiếng vang như: Tiếng dương cầm trong mưa, Có một tình yêu như thế, Tấm cám, Bản chúc thư, Ảo ảnh, Vũ khúc trong đêm, Trái tim người mẹ…

Riêng bộ phim Trái tim người mẹ thì tôi được làm chung với anh. Phim quay hầu hết ở Bình châu, Xuyên mộc. Phong cách làm việc của anh pha lẫn giữa Lê Hoàng Hoa và Hồng Sến, rất “quý tộc” nhưng cũng rất lăn xả cùng anh em khi cần thiết. Khi vui đùa anh cũng cực kỳ thoải mái với tiếng cười sang sảng, giòn tan. 

Nhớ quá giọng cười của anh. 

(31/3/2020)

Sĩ Huỳnh

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

%d bloggers like this: