Danh mục: Tản văn Nguyễn Ngọc Tư
Người yêu của nhà thơ
Cô không đọc thơ. Cô soi mình vào sương mù mà anh giăng lên. Tìm kiếm những biểu tượng mơ hồ, cô ướm mình vào tiếng kêu đêm của con mèo, hay một cái bóng trong lòng giếng, vào mưa bên sông và rêu. Nghĩ anh nhắc tới mình bằng những hình ảnh, những ẩn […]