Thơ 

Phố nắng, phố xa

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

PHỐ XA

Chiều về ngọn gió bâng khuâng

Luồn qua ký ức những lần cách xa

Lâu rồi

Cứ ngỡ hôm qua

Người đi thầm lặng, nỗi nhà héo hon

Chiều về những ngọn đèn lên

Xe xuôi vạn lý về miền nhớ nhung

Nhẩm lời câu hát bao dung

À ơi…Như mẹ vẫn cùng với con

Môi trầu đỏ một màu son

Xỉa rê cục thuốc

Giờ còn nồng cay

Gió chiều khẽ hát bên tai

Còn thương rau đắng

Những ngày

Phố xa

Lâu rồi cứ ngỡ hôm qua

Buồn mênh mang phố

Bóng tà hắt hiu…

(15/3/2021)

Ảnh minh họa: Báo Nhân Dân điện tử

PHỐ NẮNG

Trưa nồng, phố nắng ngất ngây

Có tia cực tím chở đầy trên lưng

Dập dìu đường nhỏ kín bưng

Người xe mắc cửi, không ngừng ngược xuôi

Trăm điều trăn trở khôn nguôi

Chút tình vương vấn nụ cười của ai

Phố nghiêng trong nắng cuồng say

Hàng cây rũ bóng đợi ngày gió lên

Tôi về, nỗi nhớ kề bên

Lãng du cũng hết một miền phố quen

Đến nhà, đóng cửa cài then

Mở ba lô nhỏ kiếm tìm chút xưa

Đây rồi, ngày ấy, cơn mưa

Bâng khuâng tấm ảnh giữa mùa nắng ran…

(18/3/2021)

Related posts

Leave a Comment

%d bloggers like this: