Ghi chép 

Nhớ mãi ngôi nhà xưa yêu dấu

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Hồi đó nhà tôi ở chợ Mới, Bến tre, nằm ngay đoạn giữa chùa Ông và chùa Viên giác, trong con hẻm nếu đi sâu vào sẽ ra đến tận ngoài Vàm.
Nhà tôi ba gian rộng rãi, phải nói là rất rộng, phòng khách những 60 mét vuông. Phòng ngủ thì “mênh mông”, hai bên kê được đến 6 cái giường lớn, lối đi rộng 5 mét, dài 20 mét đến giáp nhà sau. Ở gian sau là không gian mở, có 3 cửa ra vào, một cửa ra hẻm, một cửa ra những khu nhà phía sau và một cửa ra khu vườn hè có sàn nước bắc trên ao rộng. Hàng ngày thủy triều lên xuống, nước ròng nước lớn nên ao luôn trong lành, sạch sẽ. Có thời gian má tôi nuôi gà vịt thả đàn, nuôi heo. Bên kia mương nước là khu đất vườn có những ngôi nhà nằm rải rác, những hàng dừa xanh cao ngất dọc lối đi.
Phòng khách nhà tôi chính giữa là bàn thờ Phật tổ Như lai, Phật Thích ca, Phật Di lặc và thờ tổ tiên. Chiếc tủ thờ to, phía trước có kính, trong để ly tách, hai bên có hai cánh tủ, bên trong để đồ lặt vặt. Chồng báo cũ có bài đăng của tôi không biết để đâu, tôi cũng cho vào tủ thờ. Giữa phòng khách đối diện cửa ra vào là chiếc bàn mặt đá, cẩn rất đẹp, kích thước 1 x 3 mét. Chúng tôi hay ngồi đó để học bài. Ba má thì ngồi tiếp khách. Những ngày tết, trên bàn luôn bày đầy trà nước, bánh mứt và hoa quả, nhìn là cảm nhận ngay không khí ngày xuân. Bên phải và bên trái phòng đặt hai chiếc đi văng gỗ cẩm lai, nằm xuôi được 2 người, nằm dọc những 3,4 người. Cạnh mỗi chiếc đi văng, sát vách là 2 chiếc tủ quần áo, để áo dài, quần áo đi chơi và đi học của má và các chị tôi.
Trước đó vách nhà hai bên toàn bằng ván, lâu ngày có những kẻ hở dù rất nhỏ nhìn không thấy gì nhưng má tôi vẫn cảm thấy không vừa lòng. Má nói nhà nhiều con gái, vách ván không tốt. Nhưng xây lại tường gạch thì không đủ tiền. Một hôm có bà bạn hàng xóm qua chơi, nói chuyện nằm chiêm bao và chuyện đề đóm, má hỏi:

  • Muốn trúng 40 ngàn thì đánh bao nhiêu tiền chị Ba?
    Thím Ba Lòng đáp:
  • Thì đánh 1 ngàn, trúng là được 70 đó chị Hai.
    Rồi má đánh theo giấc mơ của thím Ba. Má nói:
  • Chỉ mong sao trúng được 40 ngàn để xây hai bức tường nhà. Tôi hỏi rồi, phải 40 mới đủ xây.
    Thật không thể tin được, chiều hôm ấy đài xổ, má tôi trúng ngay đúng số tiền mơ ước. Thế là hai bức tường hai bên nhà được xây lên, khang trang đẹp đẽ, chị em tôi vui mừng hớn hở. Đó là lần chơi đề đầu tiên và duy nhất trong đời của má tôi.
    Đám cưới của hai chị tôi đều được tổ chức ở ngôi nhà ấy, sân nhà đủ chỗ cho cả hai mươi mấy bàn tiệc. Tôi quên kể là trước nhà còn có hàng ba với lan can bao quanh. Cửa nhà thì có tấm rèm to được kết bằng hàng ngàn tờ vé số cuốn lại, cứng như những đoạn trúc. Nhà mái ngói theo kiểu cổ xưa, trước sân, hai bên nhà có hai ống máng xối thoát nước mưa. Sân rộng, tráng xi măng sạch sẽ, có bàn ông Thiên, cây mận quả trắng tròn ngọt lịm, sau má trồng thêm ba cây xoài tượng, quanh năm cho nhiều quả, trái nào trái nấy đều to xanh mơn mởn. Chúng tôi hái vào, gọt chấm nước mắm đường ăn ngon hết biết.
    Thật ra ngôi nhà đó nằm trong khu đất 1 héc ta mà bà dì, em của bà ngoại tôi mua cho anh của bà, chúng tôi gọi là ông Sáu ở. Ông tôi cho nhiều người vào thuê đất, dựng nhà, hàng năm ông thu tiền đất. Huê lợi của ông còn là những cây ăn trái như sầu riêng, mít, xoài, nhãn, chuối, vú sữa…Đất tốt, cây nào cũng cho nhiều quả ngon. Sau này khi ông Sáu lên Sài Gòn ở với bà dì tôi, bà kêu ba má tôi về ở.
    Ngôi nhà ấy gắn bó với tuổi thơ tôi, êm đềm như dòng sông phẳng lặng. Nơi đó chị em tôi lớn lên với biết bao kỷ niệm vui buồn. Những năm tháng ấy không thể nào quên, dù đã ra đi, rời khỏi, nhưng mỗi lúc về Bến tre tôi đều rảo bước về chốn xưa. Vật đổi sao dời, những dấu tích đã nhiều đổi thay, nhưng tôi vẫn hình dung ra được nơi vùng đất ấy có ngôi nhà xưa yêu dấu.

(19-01-2021)

Related posts

Leave a Comment

%d bloggers like this: