Ghi chép 

Tôi đánh đề

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Đề là một môn cờ bạc, vướng vào rồi là ghiền khó bỏ. Người ta đã tính xác suất, cho huyện đề tỉ lệ phần trăm lãi rất cao. Chơi đầu đuôi, có 100 con thì nhà cái đã ăn hết 30%. Người chơi 1 ngàn, nếu trúng chỉ có 70. Có nhiều loại để chơi, như 2 con thì có đầu đuôi và bao lô, 3 con thì gọi là xỉu chủ, 4 con thì có đánh đảo…Có một thời gian tôi cũng đánh đề, nhưng chỉ chơi cho vui chứ không ăn thua như thằng đệ. Cũng vì nó mà tôi đâm ghiền, ngày nào cũng cúng cho nhà cái. 

Đi quay phim, có những chiều thằng đệ chở tôi đi công việc, vừa chạy xe mà nó vừa dò số. Tay phải cầm lái, tay trái cầm điện thoại. Gần 4:30 là các đài bắt đầu xổ. Trên màn hình di động “cục gạch” các con số được cập nhật liên tục. Nhiều khi đang chạy, coi thấy một con số vừa xổ, thằng đệ đập tay lên đồng hồ kí lô mét:

  • Đú.

Tôi cảnh giác nó:

  • Chạy cẩn thận em ơi.

Nó nói như hét lên trong gió:

  • Tức quá. Định đánh xỉu chủ 333 rồi mà quên. 

Về đến đoàn phim, tôi hỏi thằng đệ:

  • Em chơi đề lâu chưa?
  • Lúc trước em làm nghề ghi đề mà. 
  • Nào giờ có khi nào trúng lớn không?
  • Em trúng mấy chục triệu hoài chứ gì. Nhưng tính lại vẫn lỗ bạo. Toàn nuôi mấy thằng huyện đề.
  • Vậy mà cũng chơi.
  • Ghiền rồi anh ơi. Anh chơi thử đi rồi biết.

Hôm sau, tôi bảo thằng đệ:

  • Nay anh chơi đầu đuôi 50 ngàn. Em ghi cho anh con 07. 
  • Ok anh. Mà nay hai đài Tiền Giang và Kiên Giang, anh đánh đài nào?
  • Hai đài luôn.
  • Ok. 

Thằng đệ móc điện thoại ra nhắn tin. Xong nó hỏi tôi:

  • Anh nằm chiêm bao thấy con heo hả?

Tôi cười:

  • Chiêm bao khỉ gì. Tại anh nhớ hồi nhỏ, lúc 5,7 tuổi, một hôm thấy bà chị đang ghi ghi chép chép gì đó nên ghé đầu vô coi. Bả hỏi: “Coi cái gì mà coi. Có đánh không chị ghi cho một con”. Anh cũng biết sơ sơ nên nói liền: “Em đánh số 07 mười đồng”. Chiều đài xổ đúng con 07 luôn. Bà chị than: “Trời ơi, biết vậy đánh theo thằng này là vô rồi”. Qua hôm sau bà chị hỏi: “Nay đánh số mấy?”. Anh né ra, đáp vội: “Không, em không chơi nữa”. 
  • Ha ha. Giống em. Hồi còn nhỏ xíu cũng đã biết chơi đề. 

Chiều hôm đó đài xổ, cả hai đài, một con 07 cũng không có. Hôm sau nữa, tôi bắt chước thằng đệ, đánh đảo 4 con 1189. Chiều, đài Đồng Tháp ra đúng con 1819, vậy là trúng. Thằng đệ kêu đãi nó ăn mì vịt tiềm. 

Trong đoàn phim có hai diễn viên kia cũng chơi đề, mỗi ngày ghi cả mấy triệu đồng. Một bữa nghe diễn viên nam trúng được 16 triệu, tôi chúc mừng, nhưng em ấy cười méo xệch:

  • Mừng gì anh ơi. Em đánh tới 18 triệu lận.

Cũng không biết phải nói sao.

Tôi theo thằng đệ chơi đề cũng gần hai tháng, khi trúng khi trật, nhưng tính lại thua nhiều hơn ăn. Tôi bảo:

  • Thôi nghỉ chơi đi em trai. Anh thấy em chơi lớn quá, coi chừng thiếu nợ.
  • Thiếu rồi chứ còn gì nữa. Chỗ cũ em hết ghi được rồi. Thiếu nó sáu triệu mấy nó nhắn tin đòi hoài. 
  • Thấy chưa.
  • Bữa nay em đánh đảo 4 con, trật là em nghỉ chơi luôn.

Thằng đệ nhắn tin đánh 1189 đảo, đài Bến Tre. Tôi thắc mắc:

  • Sao không đánh Vũng Tàu luôn.
  • Hết tiền rồi.
  • Thì chia ra đánh.
  • Thôi, chơi vậy trúng ít lắm. 

Đúng là “Trời bất dung gian đảng”, đến chiều, đài Vũng Tàu ra những hai con 1189 đảo, đó là 9811 và 1918. Thằng đệ tiếc hùi hụi, từ bữa đó không thèm chơi đề nữa. 

Lâu lâu đi chợ thấy người ta xăng xái chạy tới chạy lui ghi đề tôi cũng thấy nhớ nhớ. Nhưng còn đi làm, còn đồng ra đồng vô thì chơi cũng vui. Giờ không làm ra tiền, hết vui nỗi. Mà tánh tôi cũng lạ, chơi đề cũng phải có đôi có cặp để bàn tới bàn lui, chứ một mình tôi làm biếng chơi lắm. 

(24/7/2020)

Related posts

Leave a Comment

%d bloggers like this: