Lạc quan

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Hôm nay không biết viết gì nữa. Sáng giờ vô bệnh viện khám bệnh, trong lúc ngồi chờ đợi nghĩ hoài cũng không ra ý gì. Đề tài đã cạn rồi chăng? 

Tuần này lại không về quê. Quê vợ thân thương đang có nhiều người chờ đợi mình. Vài đứa em vợ điện, nhắn tin hỏi thăm. Biết mình phải ở lại khám bệnh ai cũng nói “Anh khám đi. Ưu tiên cho bệnh hoạn. Tuần sau về chơi”. Bé Út nhắn: “Hôm qua mẹ tưởng anh chị về nên mua con vịt và cua đồng. Ai dè tới trưa thì biết không về được”. Đúng ra khám buổi sáng thứ bảy thì chiều về quê, ai ngờ bác sĩ cho chụp cộng hưởng từ, mà bệnh nhân đông quá nên 3 giờ chiều mới đến lượt. Chụp xong sáng nay mới vô lấy kết quả cho bác sĩ khám. Vậy là mất toi 2 ngày thứ bảy và chủ nhật. Buồn. 

Bệnh đau lưng này thật khó chịu. Kết quả chụp phim cho biết mình bị thoái hoá cột sống, lồi đĩa đệm. Triệu chứng là đau lưng lan xuống chân, đau cổ lan xuống tay. Bác sĩ cho thuốc uống nhưng nói thuốc men chỉ giảm đau tạm thời, phải tập vật lý trị liệu mới mong hết bệnh. Ở quê vợ có chú Bảy, thầy thuốc đông y đã nghỉ khám từ lâu, chỉ khám cho người thân thiết. May mắn là em vợ mình rất thân với gia đình chú Bảy và chú cũng đã trị dứt bệnh thoát vị đĩa đệm cho em vợ mình. Tuần sau về mình sẽ đến nhà nhờ chú chữa trị. 

Mình vừa uống thuốc xong, chờ thử xem có bớt đau không. Già rồi nhiều bệnh rõ chán. Vậy mà có nhiều ông hơn trăm tuổi rồi vẫn khỏe mạnh. Chắc do cơ địa và gen di truyền. Ba mình 75 tuổi mới mất. Nếu không có gì thay đổi thì mình còn sống hơn mười năm nữa. Đùa thôi chứ chuyện sống chết ai biết trước được. Nhưng có một điều mà ít người nhận ra, đó là sự lạc quan sẽ giúp người ta vượt qua bệnh tật và sống lâu. Mình thuộc tuýp người lạc quan mà, phải không?

(06/9/2020)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

%d bloggers like this: