

Có những lúc buồn lặng, đau đáu nhớ về một cõi xa xưa mơ hồ như làn sương sớm, kẻ lang bạt lại muốn rũ bỏ tất cả để quay về. Miền thương nhớ ấy mấy mươi năm rồi như chưa hề thay đổi, vẫn dòng sông bến cũ, tán dừa xoả tóc chiều phai.
Chuyến phà đêm vượt sông Tiền băng băng trên sóng nước. Khách bộ hành cùng xe cộ nêm chặt lối đi. Gió ùa qua từng cơn mát lạnh. Cồn Phụng thấp thoáng gần, những ánh đèn leo lét, dăm chiếc thuyền bỏ lái buông câu.
Rồi sau 45 phút phà cũng qua đến bên này sông. Hành khách kẻ lục tục, người vội vã lên bờ, xe cộ chạy lên sau. Chỉ trong mươi phút chuyến phà đã trống vắng, bắt đầu đón lượt khách khác sang sông. Cũng không biết khi nào mới là chuyến cuối cùng.
Chuyến phà xưa, nay chỉ còn trong kỷ niệm.

Giờ đã là cầu dây văng mang tên Rạch Miễu, xe qua lại mười phút đã tới. Bến Tre liền mạch với Vĩnh Long, Trà Vinh, xe các tỉnh miền Tây đi Sài Gòn đã có thêm lối rẽ, không chỉ có ngã Cần Thơ, Mỹ Thuận, Trung Lương. Bến Tre không còn là ốc đảo.
Cầu Rạch Miễu chính thức thông xe năm 2009, nối hai tỉnh Tiền Giang – Bến Tre. Sau 11 năm đưa vào khai thác, lượng xe qua cầu tăng lên nhanh chóng, hiện có đến 18 ngàn lượt ô tô qua lại ngày đêm, gấp ba lần so với thiết kế ban đầu. Cầu Cổ Chiên nối tỉnh Bến Tre – Trà Vinh thông xe năm 2015 khiến lượng xe từ Tiền Giang qua cầu Rạch Miễu để đi về hướng Trà Vinh cũng tăng lên nhanh chóng. Cầu Rạch Miễu thường xuyên bị quá tải. Bến Tre đã đầu tư bến phà Rạch Miễu tạm, cách cầu Rạch Miễu 10 km, đang được gấp rút thi công để đưa vào sử dụng trước 15 tháng chạp (tức ngày 27-1-2021) để kịp phục vụ người dân dịp Tết.

Vậy là phà Rạch Miễu “đã trở lại và lợi hại hơn xưa”. Hai bên đường xuống bến phà sẽ mọc lên hàng quán nhộn nhịp, các em bé bán hàng rong sẽ xuống phà qua lại trên sông. Ngày xưa, phà đi một chuyến khoảng 45 phút, giờ không biết có nhanh hơn không. Nhưng sao cũng được, Tết mà, đâu có gì phải gấp gáp. Tôi mường tượng ra cảnh bến phà đông đúc, hành khách và xe cộ chen nghịch lối đi, không gian đầy màu sắc. Màu của quần áo, ô tô xe máy, màu của hàng quán dọc hai bên đường. Và màu của Tết. Tết đang phăng phăng trên đường cái, lan tỏa từ thành thị đến thôn làng, len lỏi khắp hang cùng ngõ hẻm. Muôn hoa đang đua nở chào đón mùa xuân.

Có những lúc buồn lặng, đau đáu nhớ về một cõi xa xưa mơ hồ như làn sương sớm. Rồi mình cũng sẽ về thôi, cho dù nơi ấy đã quạnh hiu hơn những ngày tháng cũ…
“Lòng trống vắng nghe tình say
Người đã khuất theo làn mây
Ngày tháng phôi pha vàng thêm lá rồi
Ngày mai quên đi cuộc tình băng giá, tình xa…
(16.12.2020)