Những buổi tối trong căn phòng chung cư

FavoriteLoadingThêm vào "Bài yêu thích"

Tôi hay mơ màng tưởng nhớ về căn phòng trong chung cư quận 3, nhớ về hai đứa con trai hồi chúng còn nhỏ. Đã hơn ba mươi năm rồi còn gì. Thời gian như nước cuốn trôi. Tất cả giờ chỉ còn trong kỷ niệm. Mà, hồi đó vui quá, chắc hai con tôi cũng nghĩ thế. 

Buổi tối học bài xong, thằng lớn chơi game, thằng nhỏ ngồi coi. Chiếc máy nintendo mua ở tiệm đường 3 tháng 2, hình như đến bây giờ con tôi vẫn còn giữ. Băng game thì chỉ có một cuốn 30 in 1, gồm các trò như contra, mario, tank, ninja rùa, xếp gạch…Tôi nhớ đêm ấy con tôi chơi trò mario hái nấm, đi đến tầng cuối cùng, cứu công chúa.  Lần đầu tiên “phá băng”, ba cha con mừng như bắt được vàng.
Rồi hai con tôi ngủ. Tôi đem đầu máy video và ti vi đến bên giường, mở phim lên xem. Tôi chỉ xem phim bộ Hongkong TVB. Băng thì mướn ở tiệm trên đường Cách mạng tháng 8, gần Võ văn Tần. Có hôm ba cha con cùng coi phim. Chúng chỉ thích phim võ hiệp, phi thân đánh kiếm, xem cho mãn nhãn chứ cũng không cần hiểu nội dung. Thằng lớn rất thích nghe nhạc phim, đến sau này khi lớn rồi vẫn còn nhớ, download về gởi cho tôi mấy bài nhạc phim không lời, giờ tôi vẫn còn lưu trong máy tính, lâu lâu mở lên nghe. Phim bộ thường mười mấy cuốn. Có bữa tôi thuê 2 cuốn về coi, cậu chủ tiệm nói:
– Còn mấy cuốn lấy luôn đi anh, để tối khỏi mắc công đi thuê tiếp.
Tôi từ chối:
– Thôi, đêm coi 2 cuốn đủ rồi.
Thằng chủ nói trứng phóc, đêm ấy tôi xem hết cuốn thứ hai, phim kết ngay khúc hấp dẫn nhất khiến tôi đâm tò mò, xách xe đi đổi tiếp. Đến nơi thì tiệm đóng cửa. Tôi vòng ra cửa sau. Thấy tôi cậu chủ cười híp mắt:
– Đó thấy chưa, em đã nói rồi mà.
Hai đứa con tôi rất ngoan. Thằng lớn hơn thằng nhỏ 7 tuổi, cách biệt vậy nên rất chìu em. Chơi game thì có lúc chơi chung, không thì một đứa chơi, đứa kia ngồi coi hoặc làm chuyện khác, không bao giờ có chuyện tranh giành. Hai đứa sống trong tập thể nhưng không chơi với ai, đi học thì thôi, về là cứ ở trong nhà. Khi đứa lớn lên đại học rồi, hàng ngày chở em đi học, tôi khỏi phải đưa đón. Thằng lớn học giỏi, thi vào đại học Bách khoa tuy không đậu nhưng đủ điểm vào đại học Khoa học tự nhiên theo nguyện vọng 2.
Căn phòng lầu 3 trong khu tập thể đó tôi được cơ quan cấp cho lúc còn chân ướt chân ráo vào làm. Về sau chung cư được xây lại, rộng và khang trang hơn. Lúc bốc thăm, tôi may mắn được ở lầu 2.
Kỷ niệm thì nhiều, phải nói là vô số, nhưng không hiểu sao tôi cứ nhớ, nhớ vô cùng về những năm tháng đó, nhất là những buổi tối của ba cha con. Nhắm mắt lại, tôi như nghe được âm thanh tiếng nhạc game contra, hái nấm dập dồn, tiếng gươm đao loảng xoảng, tiếng chưởng pháp chạm nhau ình chéo…Và nhịp thở đều đặn của hai đứa con đang chìm vào giấc ngủ. Buổi tối thật an lành và hạnh phúc.

(15-1-2021)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

%d bloggers like this: